DẢI XANH MÊ DẠI CỦA MẶT GƯƠNG HỒ PANGONG, LADAKH, ẤN ĐỘ
Cơn choáng váng vì sốc độ cao trên đèo Chang La cao 5,360 mét lúc giữa trưa khiến anh rơi vào một cơn mê dại khác, lúc chiếc xe ngả vào khúc quanh và màu xanh huyền hoặc của hồ Pangong hiện ra phía xa.
Trong nắng trời chớm thu, hồ nước trước mắt anh mơ màng biến chuyển trong một dải sắc xanh đến lạ kỳ: khi xanh ngọc bích đến nao lòng, lúc xanh dương hệt như màu trời, khi lại xanh ngát một màu mênh mang.
Mặt nước gợn một vài đợt sóng nho nhỏ dưới chân rặng núi đá khô cằn, bên dưới bầu trời khi xanh đến lịm người, khi vần vũ những cuộn mây trắng xoá.
Dưới mặt đất, những cụm hoa vàng li ti đung đưa trong gió, cùng cánh đồng cỏ lau óng ả vàng ươm, và những cột đá nguyện kiên gan đứng vững giữa đất trời.
Pangong không chỉ nổi tiếng là hồ nước khổng lồ với chiều dài khoảng 150km, mặt gương hồ này còn làm đắm say lòng người bởi khả năng thay đổi màu sắc theo ánh mặt trời. Anh chạm vào mé nước trong vắt, se lạnh, ngây người như thể mình đang chạm vào một giấc mơ có thật.
Là ranh giới tự nhiên giữa Ấn Độ và Tây Tạng, Pangong nằm ẩn mình cách Leh nhiều giờ xe chạy dù quãng đường chưa đến 200km.
Băng qua những con đường đèo như vết dao sắc lẹm trên dải núi, đứng trên đỉnh đèo với gió phần phật lạnh run hất vào mặt, rồi xóc tới óc khi xe lao đi trên những con đường đầy đá sỏi…cuối cùng thì anh cũng tới được Pangong ở độ cao 4.350 mét.
Anh ngủ đêm ở Pangong trong khu cắm trại sang xịn nhứt vùng hồ, nằm lọt thỏm trong một góc xa xôi. Từ cửa sổ căn lều, anh có thể nhìn thấy mặt nước xanh như ngọc mỗi sáng thức giấc, và mỗi chiều khi hoàng hôn chuẩn bị buông xuống.
Đêm, ngoài trời lạnh buốt chỉ còn 0 độ C, tiếng không gian chỉ còn những vòng xoáy gió lạnh, và những chấm sao li ti lấp lánh trên nền trời thăm thẳm. Yên bình và lặng im. Đêm ấy, anh thêm một tuổi mới.
--- Hang Dinh ---
#HangIsInIndia #India #Ladakh #Pangong